Click ngay để tìm hiểu cơ hội gặp gỡ Sponsell vào Tháng 5
Trong một gia đình người cha luôn là trụ cột và đem đến cho con cái sự tin tưởng, an toàn và một mái ấm.
Mỗi vùng miền có cách xưng hô khác nhau. Người này gọi cha, người kia gọi bố, người khác gọi tía…tôi gọi Người một tiếng “ba”. Điều này làm những người xung quanh tôi thắc mắc, họ hỏi tôi
Sao không gọi bằng bố như các anh?
Tôi nói với họ, vì tiếng “ba” nghe mộc mạc và giản dị giống như chính con người ba vậy.
Đối với tôi, ba là một điều gì đó thực tế và gần gũi, tôi có thể mặc sức than phiền, tâm sự hết chuyện này chuyện kia mà không phải lo lắng bất cứ điều gì? ba luôn luôn lắng nghe và sẵn sàng chia sẻ.
Ai chẳng phải trải qua sinh lão bệnh tử, tôi hiểu điều đó, thể xác ba đang gìa đi theo năm tháng nhưng trái tim ông vẫn trẻ, vẫn rất đam mê và nhiệt huyết với công việc. Tôi cảm nhận được con tim nồng hậu đó mỗi lần ở bên nghe ba kể chuyện hay theo ba đi dạy.
Cuộc sống ba gắn liền với hai chữ bận rộn, ông ra khỏi nhà từ sớm tinh mơ làm việc quần quật cho đên khi tối mịt. Tôi thương ba nhưng tôi biết mình chưa đủ khả năng để có thể giúp ông nhiều. Điều tốt nhất tôi có thể làm làm là an ủi và động viên những lúc ba mệt mỏi.
Ông hay bảo “ con gái, trên đời này tìm một người tri âm đã khó tìm người tri tâm với mình lại càng khó hơn” tôi mỉm cười hỏi lại “ ba ơi vậy con có phải là người tri tâm của ba không?”. Ba gật đầu đáp phải, tôi rất vui vì cảm thấy mình thật quan trọng.
Ba hiền từ nhưng cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ. tuy nhiên mục đích cuối cùng vẫn là mong muốn tôi trở nên khôn lớn, có đủ sức mạnh và nghị lực để chống chọi với khó khăn, thử thách. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều trong mắt mọi người. Nhưng với ba, mỗi khi đối diện trước Người tôi thấy mình vẫn chỉ như đứa trẻ luôn luôn cần sự che chở.
Tôi biết rằng ba và tôi chỉ như hai giọt nước rất nhỏ giữa biển người rộng lớn và cũng biết rằng trên cõi đời này còn có rất nhiều số phận không được hưởng niềm hạnh phúc giống như tôi. Vì thế tôi mong bài viết này như món quà nhỏ chứa đựng hơi ấm yêu thương vùi lấp một phần nào đó những khoảng trống nơi trái tim đang cô đơn.
Trong cuộc sống, bất cứ lúc nào bạn vấp ngã trên đường đời, hãy nhắm mắt lại, nhớ đến người mình thương yêu nhất. sau đó nhẹ nhàng mở mắt ra và từ từ đứng dậy bước tiếp chặn đường còn dang dở. Hãy tin rằng điểm tựa của mình vẫn đang tồn tại bên cạnh và ngày lại ngày dõi theo đôi bàn chân mình đến đích. Lịch sử luôn giành những trang đẹp nhất chờ đợi nét chữ người chiến thắng…
Biên tập: Violet
— / —
Bạn đã biết thông tin về các chương trình chia sẻ của Sponsell tại Việt Nam trong tháng 5 này chưa?
Click ngay để biết thêm chi tiết về chương trình chia sẻ của Sponsell tại Việt Nam và về cẩm nang “Bí quyết cạnh tranh trong KDTM” chuẩn bị riêng cho các buổi chia sẻ này.
— / —
Đọc bài của bạn mà mình cảm thấy có lỗ với ba mình quá, mình đã đứng dậy và sẽ cố gắng đứng dậy để khi nào đó đứng trước mặt ba mình sẽ thấy ba cười với nụ cười mãn nguyện. thank bạn Violet
gia đình là tất cả, thanks bạn Violet.